Địa Lý Học
Trái tim Em gồm nhiều "kinh vĩ tuyến"
Ôm lấy đời tôi "quả địa cầu tròn"
Bên Em "biển rộng" giận hờn
Kỷ niệm cũ như là "tàn tích núi"
Cá tính Em chín phần "xâm thực đá"
"Bào mòn" Anh "tích tụ" lại nơi đời
Xanh thăm thẳm "mây cao tầng buông lối"
Hẹn một ngày "mưa", "hoang mạc" lòng tôi
Bên Em đấy những "phù sa cổ"
Bên tôi đấy sừng sững một sườn non
Em là "cực Bắc" tôi là "cực Nam"
Em là "dòng sông" tôi là "đá nuí"
Lời ru "đêm đông" tật nguyền "đại lục"
"Gió" à ơi thổi tức giận đâu về
"Mưa đá", "bão giông" phủ kín chiều êm ả
"Sấm chớp" mịt mùng đau đáu một miền quê
Em "địa hình" không phẳng phía bên kia
Tôi cô đơn, lẻ loi hình "núi sót"
Đêm ôm đàn mà mơ mình "trượt dốc"
Cà phê hoá thành "băng" tim nghìn "độ rích te"
Lúc bên nhau tình chẳng thành "thiên đỉnh"
Khi biệt li nhanh chóng tựa "băng tan"
Em ơi khổ đau tình địa lý
Ước trận "cuồng phong" "mưa trút" "đại dương" tràn.
Toán Học
Này bé phải chăng anh ngộ nhận
Hay hai ta chẳng có điểm chung
Dẫu vẫn biết đôi ta đồng phẳng
Mà song song chẳng gặp được nhau
Hay là anh chỉ là vô nghĩa
Tự chia mình mà chẳng cho ai
Luôn nhận được một đáp số sai
Cho bài toán chẳng ai giải được
Anh cứ ngỡ anh là duy nhất
Chỉ mình anh, chỉ một mà thôi
Dẫu biết rằng, với em tổng quát
Phương trình luôn có nghiệm hơn hai
Em luôn là đường tròn biến đổi
Chẳng cho anh dẫu một điểm thôi
Dù đi qua hay chỉ là tiếp xúc
Điểm của em và là của anh
Thôi thế vậy, ta đành phân biệt
Trái tim anh có giới hạn thôi
Nó bị em trừ đi nhiều quá
Cộng bao giờ cho đủ vào đây
Tin Học
Có nhiều khi gục đầu bên KeyBoard
Anh vô tình nhấn Shift viết tên em
Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở cửa trái tim và Save anh vào đó
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password
Anh suýt chết vì cố vượt FireWall
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab
Anh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl
Anh tức giận khi thấy một thằng Alt
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete
Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel
Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có @ và Esc
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown
Trong cơn say thấy em ở trên cao
PageUp anh lên và "Undo" cuộc sống
Anh vui mừng thấy lòng mình "Numlock"
Em bật cười "Capslock" chứ anh
Em thầm thì Em mãi là của anh
Đừng tưởng em tham @ và Esc
Đối với em tình anh là trên hết
Trái tim em mở rồi anh có thể "Enter"
Chuyện tình mình đẹp như một giấc mơ
Đừng bao giờ nhấn phím "End" em nhé!
Môn nào cũng có
Tình Toán Học ngàn đời không định nghĩa
Chớ ham tìm định lý "Chuyện tình yêu"
Chỉ có ai nghịch đảo, uống thuốc liều
Lên vô cực nghiệm hàm yêu nhức óc !
Tình Vật Lý không là môn cơ học,
Vì làm sao vĩnh cửu hóa động cơ ?
Nếu tình yêu một ánh sáng nên thơ
Tình yêu ấy cũng chỉ là tương đối !
Tình Hóa Học, vô cơ không gian dối
Ống nghiệm kia luôn vui vẻ đứng chờ
Vừa gặp nhau phản ứng tựa trong mơ
Tình yêu ấy nằm trong lò nguyên tử !
Tình Sinh Vật hồng huyết cầu tuần tự
Chảy mạnh trong cơ thể để nuôi ta
Vi khuẩn nào đem đến được tuổi già
Khi kháng thể yêu đương đang luân chuyển ?
Tình Kinh Tế đầu tư rồi khấn nguyện
Như thị trường chứng khoán xuống rồi lên
Ra ngân hàng mở tài khoản là êm
Làm dịch vụ công thương càng chắc phé !
Tình Sử Ký luôn hiên ngang truất phế
Chẳng nương tay, từ tiền sử xa xưa
Dẫu anh hùng, liệt nữ cũng chẳng chừa
Hằng chinh phục bao con tim khờ khạo !
Tình Địa Lý theo múi giờ biến ảo
Lúc lạnh căm tựa ... vĩ tuyến chín mươi
Khi phì nhiêu dòng nham thạch chuyển dời
Rồi nóng bỏng như mặt trời nhiệt đới !
Tình Tin Học, eo ơi đừng nhắc tới
Hãy mơ màng bên mái tóc Văn Khoa
Hay làm đuôi tà áo trắng Luật Khoa
Hoặc cùng lắm làm sinh viên khoa Triết
Trái tim Em gồm nhiều "kinh vĩ tuyến"
Ôm lấy đời tôi "quả địa cầu tròn"
Bên Em "biển rộng" giận hờn
Kỷ niệm cũ như là "tàn tích núi"
Cá tính Em chín phần "xâm thực đá"
"Bào mòn" Anh "tích tụ" lại nơi đời
Xanh thăm thẳm "mây cao tầng buông lối"
Hẹn một ngày "mưa", "hoang mạc" lòng tôi
Bên Em đấy những "phù sa cổ"
Bên tôi đấy sừng sững một sườn non
Em là "cực Bắc" tôi là "cực Nam"
Em là "dòng sông" tôi là "đá nuí"
Lời ru "đêm đông" tật nguyền "đại lục"
"Gió" à ơi thổi tức giận đâu về
"Mưa đá", "bão giông" phủ kín chiều êm ả
"Sấm chớp" mịt mùng đau đáu một miền quê
Em "địa hình" không phẳng phía bên kia
Tôi cô đơn, lẻ loi hình "núi sót"
Đêm ôm đàn mà mơ mình "trượt dốc"
Cà phê hoá thành "băng" tim nghìn "độ rích te"
Lúc bên nhau tình chẳng thành "thiên đỉnh"
Khi biệt li nhanh chóng tựa "băng tan"
Em ơi khổ đau tình địa lý
Ước trận "cuồng phong" "mưa trút" "đại dương" tràn.
Toán Học
Này bé phải chăng anh ngộ nhận
Hay hai ta chẳng có điểm chung
Dẫu vẫn biết đôi ta đồng phẳng
Mà song song chẳng gặp được nhau
Hay là anh chỉ là vô nghĩa
Tự chia mình mà chẳng cho ai
Luôn nhận được một đáp số sai
Cho bài toán chẳng ai giải được
Anh cứ ngỡ anh là duy nhất
Chỉ mình anh, chỉ một mà thôi
Dẫu biết rằng, với em tổng quát
Phương trình luôn có nghiệm hơn hai
Em luôn là đường tròn biến đổi
Chẳng cho anh dẫu một điểm thôi
Dù đi qua hay chỉ là tiếp xúc
Điểm của em và là của anh
Thôi thế vậy, ta đành phân biệt
Trái tim anh có giới hạn thôi
Nó bị em trừ đi nhiều quá
Cộng bao giờ cho đủ vào đây
Tin Học
Có nhiều khi gục đầu bên KeyBoard
Anh vô tình nhấn Shift viết tên em
Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở cửa trái tim và Save anh vào đó
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password
Anh suýt chết vì cố vượt FireWall
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab
Anh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl
Anh tức giận khi thấy một thằng Alt
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete
Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel
Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có @ và Esc
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown
Trong cơn say thấy em ở trên cao
PageUp anh lên và "Undo" cuộc sống
Anh vui mừng thấy lòng mình "Numlock"
Em bật cười "Capslock" chứ anh
Em thầm thì Em mãi là của anh
Đừng tưởng em tham @ và Esc
Đối với em tình anh là trên hết
Trái tim em mở rồi anh có thể "Enter"
Chuyện tình mình đẹp như một giấc mơ
Đừng bao giờ nhấn phím "End" em nhé!
Môn nào cũng có
Tình Toán Học ngàn đời không định nghĩa
Chớ ham tìm định lý "Chuyện tình yêu"
Chỉ có ai nghịch đảo, uống thuốc liều
Lên vô cực nghiệm hàm yêu nhức óc !
Tình Vật Lý không là môn cơ học,
Vì làm sao vĩnh cửu hóa động cơ ?
Nếu tình yêu một ánh sáng nên thơ
Tình yêu ấy cũng chỉ là tương đối !
Tình Hóa Học, vô cơ không gian dối
Ống nghiệm kia luôn vui vẻ đứng chờ
Vừa gặp nhau phản ứng tựa trong mơ
Tình yêu ấy nằm trong lò nguyên tử !
Tình Sinh Vật hồng huyết cầu tuần tự
Chảy mạnh trong cơ thể để nuôi ta
Vi khuẩn nào đem đến được tuổi già
Khi kháng thể yêu đương đang luân chuyển ?
Tình Kinh Tế đầu tư rồi khấn nguyện
Như thị trường chứng khoán xuống rồi lên
Ra ngân hàng mở tài khoản là êm
Làm dịch vụ công thương càng chắc phé !
Tình Sử Ký luôn hiên ngang truất phế
Chẳng nương tay, từ tiền sử xa xưa
Dẫu anh hùng, liệt nữ cũng chẳng chừa
Hằng chinh phục bao con tim khờ khạo !
Tình Địa Lý theo múi giờ biến ảo
Lúc lạnh căm tựa ... vĩ tuyến chín mươi
Khi phì nhiêu dòng nham thạch chuyển dời
Rồi nóng bỏng như mặt trời nhiệt đới !
Tình Tin Học, eo ơi đừng nhắc tới
Hãy mơ màng bên mái tóc Văn Khoa
Hay làm đuôi tà áo trắng Luật Khoa
Hoặc cùng lắm làm sinh viên khoa Triết